Chuyển đến nội dung chính

My love story - part 3


”Một ngày dài khi vắng hình dung. Của người tôi yêu ôi sao quá quạnh hiu….”

Hắn ngao ngán nhìn con mobile rồi lại ngao ngán đứng dậy đi ra đi vào. Công việc của hắn từ sáng tới giờ chỉ có vậy mà sao ko hắn vẫn tiếp tục như thế được nhỉ?Hắn buồn - nhìn cái mặt down down đần đần là biết liền à!Tại sao phải buồn? Chắc ko phải tại trời mưa đâu. Không phải tại hắn thích mưa mà cái khung cảnh u ám của bầu trời kia cũng chẳng nhằm nhò gì so với cõi lòng của hắn cả.

“Chuyện chẳng có gì, thế rồi mà thành giận nhau, để rồi lại phải buồn, phải nhớ,thế mới chán.” Hắn đang ngồi nghĩ lại. Đã hai ngày hai đứa không nhắn cho nhau một dòng tin nào. Tình yêu của hắn bắt đầu từ những tin nhắn và lúc nào cũng nồng nàn nhờ những mảng tin ngắn ngắn nhưng đầy cảm xúc SMS.Thế mà đã hai ngày ko có một tin thì làm sao chả buồn, chả chán,chả không thiết làm ăn gì?

Chuyện là hồi hôm (cách mấy hôm rồi) hắn hẹn nàng tới cuối tuần sẽ đi Đền Cao chơi vì hôm đó là hội Đền. Thế rồi do công việc hắn phải lên HN.Mà lên đến HN thì có nhiều cái vui lắm. Hắn gặp một lũ bạn cùng trường ngày xưa. Bù khú rồi bài bạc rồi rượu chè bét nhè đến nỗi hắn ko thể về kịp vào chiều ngày hôm trước để sáng sau đi chơi với người yêu được. Hắn chỉ nhắn có cái tin là anh không về được vì công việc vẫn chưa xong. Hắn yên trí nghĩ rằng nàng sẽ thông cảm.

Nói là yên trí vậy thôi thật ra hắn cũng sốt ruột lắm! Ngay sáng sớm hôm sau mặc dù bữa rượu hôm qua vẫn còn dư âm trong cái cổ họng nhạy cảm với thời tiết của hắn, hắn vẫn cố dậy sớm để chuẩn bị ra về. Thời tiết lại không ủng hộ người có lòng thành như hắn. Trời cứ mưa mãi, không to lắm nhưng đủ ướt để gây trở ngại cho hắn! Chết tiệt! Trong năm hắn ghét nhất mùa này, thời tiết thì ẩm ướt, mưa lây nha lây nhây, đường xá thì bẩn bụi,…Chia tay mấy thằng bạn rồi đội mưa ra về lòng hắn vẫn chưa hết khó chịu về cái ý nghĩ về thời tiết và cơn mưa đang cản đường hắn.

Chạy xe trên đường hắn cố gắng thật để tâm vào lái xe nhưng không được vì đầu hắn lúc nào cũng nghĩ đến chuyện về nhà thật sớm để đi chơi với người yêu. Hắn chắc mẩm thể nào không có hắn nàng cũng sẽ không đi nữa và sẽ đợi hắn về. Nghĩ đến đó hắn lại càng đi cẩn thận hơn vì có lần nghe thằng bạn nói Đền Cao thiêng lắm! Hẹn đi mà không đến là thảo nào cũng có chuyện. Hắn lo lo và lái xe thật an toàn!

Về đến nhà trời không còn mưa mấy đường xá đã bắt đầu khô. Hắn mừng lắm rồi chẳng kịp chuyển đồ vào trong nhà đã tí tởn gọi điện ngay cho người yêu.Phản ứng của hắn không đến nỗi rụng rời cả cái điện thoại ( Như thế thì hỏng con mobile yêu dấu mất) nhưng là buồn và thất vọng tràn trề! Chẳng lẽ nàng không thể đợi đến lúc hắn về rồi cùng đi sao? Chẳng lẽ hắn không quan trọng chút nào sao? Hay là nàng lại đi chơi vui vẻ với bọn nào rồi? Đã thế lại còn nhắn tin :” Anh cứ thong thả mà về” Nghe mà lộn ruột!

Hắn ngồi phịch xuống cái ghế tội nghiệp. Mặt thì đần thối còn trong đầu không ngừng suy nghĩ miên man. Được một lúc,chẳng biết là bao lâu nữa bỗng nhiên hắn đứng phắt dậy. Tay vuốt mấy sợi tóc xoà xuống khoé mắt rồi cởi phanh cái áo sơ mi ra rồi ném uỵch nó vào góc ghế. Ngả người nằm dài trên cái đi-văng gỗ mà người ngoài nhìn vào trông như một kẻ vô hồn.

Tít….tít…tít

Hắn vơ vội cái mobile với hi vọng nàng sẽ hẹn hắn ở đâu và bảo hắn vào đi cùng. Dù sao thì cũng được gặp người yêu. Hắn chẳng thiết đi chơi, chỉ mong được gặp nàng ngay lúc này,ngay bây giờ thôi.

“Anh à! Đang làm gì thế? Leo một mình lên Bàn Cờ Tiên mệt thật! Tranh thủ ngồi nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt nên em nhắn tin cho anh.N.A.N”

Khiếp! Đi không có người yêu mà đi lắm thế! Vừa ở Đền Cao giờ đã sang Côn Sơn rồi! Hắn thầm lẩm bẩm rồi tự mình hậm hực vì thất vọng.Không một câu rủ người yêu vào đi chơi cùng hay là lại đi chơi với bọn nào vui vẻ rồi cho lên không cần người yêu đây. Càng nghĩ càng bực mình. Hắn ko thèm nhắn tin lại! Và ném cái mobile xuống giường rồi đi tắm!

Tắm xong hắn lại lôi cái mobile ra xem có tin nhắn nào mới không? Chẳng có tin nhắn nào mới cả nhưng dường như sau khi tắm người ta cảm thấy dễ chịu hơn chút. Cho lên hắn bình tĩnh nhắn lại cho nàng giọng trách móc nhẹ nhàng :” Anh vội vàng từ hn trở về chỉ để đi chơi với người yêu.Thế mà người yêu lại đi mất rồi.Chán thật”. Hắn cứ nghĩ là thảo nào nàng cũng nhận ra là nàng không quan tâm tới hắn.Tới lòng thành của hắn mong được đi chơi với nàng. Và thảo nào cũng có một vài câu nhẹ nhàng nào đó xin lỗi hoặc an ủi người yêu. Nhưng KHÔNG! Từ đó cho tới chiều, rồi tối tịnh không có một tin nhắn nào của nàng. Hắn càng bực mình,càng khó chiu và càng giận.

Rồi thấm thoắt bây giờ đã là hai ngày mà hắn cảm tưởng dài như hai niên cả hai đứa không một tin nhắn cho nhau.Hắn không còn bực mình,không còn giận nàng nữa.Bây giờ chỉ còn nỗi khó chịu vì nhớ, vì mong được gặp nàng. Nhưng dù nhớ, dù muốn gặp nàng ngay lúc này lắm hắn vẫn không chịu nhắn tin cho nàng.Hắn muốn chờ xem nàng có nhớ, có yêu hắn nhiều như hắn đang yêu nàng không?

57h kể từ tin nhắn cuối cùng hắn gởi cho nàng. Vào lúc 22h03phút và 31 giây con mobile của hắn lại kêu lên tiếng kêu quen thuộc.Hắn nhớ tiếng kêu này,nhớ lắm vì với hắn thế là quá lâu rồi! Trên màn hình là contact quen thuộc Mylove :”Anh! Tại sao vậy?” Hắn hiểu và hắn rất vui.Vui lắm! Vui vì nàng cũng nhớ hắn cũng yêu hắn như hắn hằng mong đợi! Nàng là như vậy và hắn mừng là hắn hiểu được nàng. Chỉ có bốn chữ cho một tin nhắn nhưng hắn biết là nàng cũng đang nhớ hắn lắm!Câu “tại sao vậy” chỉ có 3 chữ nhưng nó bao gồm là nàng đang lo lắng một nỗi lo lắng vu vơ xa xăm nào đó.Nó cũng có nghĩa là nàng đang giận hắn,nỗi giận chắc nhiều lắm và mỗi giây,mỗi phút hắn không nhắn tin cho nàng là nỗi giận này sẽ càng được nhân lên. Đến lúc này hắn đã kiểm soát được tình hình và hắn hiểu là có yêu nhau mới giận nhau như thế.Cho lên hắn đưa tay và chỉ soạn lại hai chữ “ Anh buồn”.

Hắn cố tình đẩy cảm xúc của nàng lên cao trào là để nàng càng yêu hắn hơn.Vì hắn đã biết có cách làm thế nào mọi chuyện trở lại bình thường vào ngày mai rồi!Giận hờn nó như một loại thuốc kích thích cho tình yêu. Nếu không giận hờn nhau làm sao hiểu sâu được nhau?Nếu ko có những lúc bồn chồn xa vắng làm sao hiểu được những niềm hạnh phúc giản đơn là vui vẻ ở bên nhau? Hắn giận nàng cũng chỉ vì hắn muốn được ở bên cạnh nàng và cùng đi bên nhau tạo lên những kỉ niệm ở những chuyến đi chơi.Nàng giận hắn cũng chỉ vì thiếu đi sự quan tâm của hắn thường ngày bằng những tin nhắn! Chỉ có thế thôi nhưng biết bao nhiêu là cảm xúc! Hắn khẽ mỉm cười trong đêm rồi lẩm bẩm câu cải lương của Mạnh Quỳnh mà giọng như đọc Rap “ Em ơi biển lớn sông sâu còn có khi đầy khi cạn.Nhưng tình của đôi ta luôn đong đầy theo năm tháng thì hờn dỗi chi em cho bờ mi thêm khô héo nụ cười?….” rồi ghi âm vào trong máy! Ngày mai thôi khi hắn gặp nàng hắn sẽ bắn cho nàng qua Bluetooth.Và hắn tin chắc là nàng sẽ hết giận ngay thôi!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những lâu đài trên cát

Mặt trời rực rỡ. Trên bờ biển, một cậu bé cắm cúi xúc cát đổ vào chiếc xô nhỏ đặt bên cạnh. Khi chiếc xô đầy cát, cậu bé úp ngược nó xuống mặt cát. Nhấc chiếc xô ra và cậu bé đã có một toà nhà tròn xoay bằng cát. Tuy nhiên, trí tưởng tượng của một cậu bé không chỉ dừng lại ở một ngôi nhà hình tròn. Cậu bé đào những rãnh nhỏ xung quanh ngôi nhà làm hào bảo vệ. Những chiếc nắp chai và vỏ ốc trở thành những người lính gác còn những que kem trở thành cây cầu nối những tòa nhà với nhau. một tòa lâu đài thực sự của một chàng hoàng tử khôi ngô trong truyện cổ tích. Cách đó rất xa, thành phố đông đúc, không khí ồn ào, xe cộ như mắc cửi. một người đàn ông đang làm việc trong văn phòng. Ông xếp lại các chồng giấy tờ trên bàn làm việc, trao đổi vài câu qua điện thoại, rồi lại gõ máy tính. Khuôn mặt ông sáng lên vì đạt được kết quả tốt đẹp: hợp đồng được ký kết và thu nhiều lợi nhuận. Hàng ngày ông đều đến nơi làm việc, lập những kế hoạch, dự đoán tình hình thị trường. Có những người lính gác, có

Kinh nghiệm khi máy X10 bị treo ở Sony Ericsson.

Chuyện là thế này, tính mình hay vọc vạch và nghịch ngợm. Thế là trong một hôm xấu trời : mưa phùn, gió đông, độ ẩm cao, ướt át và bẩn thỉu,....Mình lại vẫn nghịch ngợm như mọi ngày. Thấy trên XDA có Room mới cho X10 thế là vào Xrecovery để cài lại room mới này. Các bước tiến hành vẫn như mọi lần, sau khi format +wide hét mọi thứ : system + cache + data vừa bấm back quay lại home của xrecovery thì ngón tay vô tình chạm vào phím home của máy. Thế là máy reboot lại. Mà mình lại xóa sạch mọi thứ (system +cache+data) rồi còn đâu. Tất nhiên máy ko có hệ điều hành thì sẽ bị treo thôi. Thế là tèn tén ten chỉ hiện lên chữ Sony Ericsson khá là tức mắt. (Kinh nghiệm cho thấy SE nên lập trình một đoạn clip hài hoặc có vài em mặc bikini ở đoạn treo này thì còn cảm hứng hơn) Dự cảm cho thấy chắc cũng chẳng có chuyện gì to tát đâu. Nhưng vừa mới mua máy + kinh nghiệm newbie thì cũng khá lo lắng. Thế là xông xáo hỏi hỏi, đáp đáp loạn lên trong box X10 của tinh tế. Được cái bác khá nhiệt tình và tỏ

Giải Rubik 3x3

1.Giới thiệu: Đây là bài hướng dẫn cực kỳ đơn giản, dựa theo hướng dẫn của Leyan Lo, mình đảm bảo khi học theo hướng dẫn này thì chỉ cần biết đọc là có thể giải được khối rubik 3x3. Trong trường hợp đọc xong vẫn không làm được thì mình khuyên nên tìm những trò khác dễ dễ mà chơi kiểu như nhảy dây, bắn bi hay trốn tìm gì đấy.    Trước khi bắt đầu học, ta cần quy ước một số thứ cho dễ làm việc: - Viên giữa: là viên chỉ có 1 màu, nằm chính giữa các mặt. - Viên cạnh: là viên có 2 màu. - Viên góc: là viên có 3 màu. Trong hướng dẫn này, những phần không quan trọng của khối rubik, tức là những viên không cần quan tâm đến sẽ được tô màu xám, còn những phần quan trọng sẽ được đánh dấu X. - Các ký hiệu: Mỗi mặt của khối rubik sẽ được ký hiệu bởi 1 chữ cái tương ứng: Phải: R Trái: L Trên: U Dưới: D Trước: F Sau: B R L U D F B : xoay các mặt tương ứng 90 độ theo chiều kim đồng hồ. R’ L’ U’ D’ F’ B’: xoay các mặt tương ứng 90 độ ngược chiều