Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2009

Vấp ngã lần thứ n....

Cuộc đời mỗi người đều có đôi chân và con đường để đi. Tuy mỗi người có một con đường nhưng không ai trong cuộc đời tránh được những lần vấp ngã. Bố lại vừa vấp ngã một lần nữa. Chẳng nhớ nổi đây là lần vấp ngã thứ bao nhiêu. Nên bố tạm gọi là lần vấp ngã thứ n... Cuộc sống cứ gieo sóng gió vào đời người mà nhiều lúc người ta chỉ biết lý giải là do số phận. Bố đã cố gắng, đã chăm chỉ và nỗ lực chỉ mong bằng đôi tay của mình có khả năng nuôi nổi cả nhà ta. Nhất là khi con lại sắp có em bé. Nhưng con đường mà bố chọn và đang đi có nhiều rủi ro và trắc trở. Hôm nay đây một lần nữa bố lại vấp ngã trên con đường của mình. Mọi cố gắng và hi vọng trong 2 năm giờ đây đã tan tành. Và thành quả của 2 tháng làm việc của bố = một số tiền không nhỏ đã ra đi. Tất nhiên tiền chỉ là một phần mà bố tiếc. Tiếc là công lao của 2 năm trời giờ lại phải bắt đầu lại từ con số 0. Và buồn là những tháng tới đây bố làm sao kiếm ra tiền để mà mua sữa, để gia đình mình sinh hoạt đây? Con sẽ phải học - bài học n

Zin on Ford

Mấy hôm nay Zin sắp biết đi rồi! Con chập chững và vịn vào thành ghế, bờ tường có thể lân từng bước được rồi! Nên giờ đây con hiếu động ko thể tả. Trong con mệt ơi là mệt. Nhưng mà nhiều lúc nhìn con cười cũng không thể nào mà nhịn được!

Hoa Trinh Nữ

Bài hát : Hoa Trinh Nữ (Tuấn Vũ - Phượng Mai) Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa Trinh Nữ Hoa Trinh Nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng Cúc vàng tươi Hoa không bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn Như hoa Trinh Nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa Khong ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son Tôi chỉ là người lính phong trần, thấy hoa nhớ người yêu rất xa Nâng nhẹ một câ

Hôm nay con ốm!

Từ chiều qua đến hết ngày hôm nay con bị sốt. Tuy biết rằng con đang tuổi này sẽ không tránh được lúc ốm mệt, lúc nóng người. Nhưng bố mẹ vẫn lo quáng quàng cả lên. Chiều ông bà ngoại sang chơi rồi ông nội từ nhà trên xuống con không vui vẻ tươi cười như mọi hôm. Mà mặt thì luôn buồn thiu. Rồi lúc con buồn ngủ con gắt ngủ nhiều hơn mọi hôm. Bố ôm con mà trán con làm rát cả vai bố. Mặc dù vậy con vẫn rất ngoan.Ốm vậy nhưng tối mẹ nấu cháo con vẫn chén gần hết nửa bát ô tô. Rồi con lại lim dim ngủ. Mẹ thấy con ngủ cho một thìa nước cây nhọ nồi và một thìa thuốc hạ suốt cho con uống làm con giật mình rồi ọe hết cả bát cháo ra. Mẹ thương con lại cuống cuồng lên và khóc. Bố đã gắt mẹ để mẹ bình tĩnh lại... Giờ thì con đang ngủ rồi! Con vẫn ngủ say như vậy kể cả khi sốt như hôm nay! Trong giấc ngủ của con có bình yên hay đang vật lộn với cơn sốt? Search trên mạng được bài thơ này! Tuy không hợp với lúc con ốm bi giờ. Nhưng bố mẹ hi vọng sau này con lớn lên rồi đi ra trường đời. Sẽ có l

Em vẫn yêu anh

Em vẫn còn yêu anh Đơn giản thế ngàn lần em không nói Vì kiêu hãnh nên em tự lừa dối Vì kiêu hãnh nên hai đứa mất nhau. Em biết lắm chẳng thể đi từ đầu Những năm tháng hằn sâu trong ký ức Lòng kiêu kỳ như bức tường vững chắc Dù mong mang dù rất vô tình. Những khoảng đời em sống thiếu anh Lòng kiêu hãnh cô đơn đến tội nghiệp Về đây anh, ta cùng bước tiếp Đường dài lắm em lạc bước mất thôi. Về đây anh em gọi đến khản lời Bức tường ngăn rã rời sụp đổ Em nhận ra tình yêu không có chỗ Cho những niềm kiêu hãnh cô đơn.

Thơ viết cho em

Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do. Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất Chỉ khi nào lo sợ em đi mất Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi. Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng Nhớ tới một người khi đang nắm tay em. Anh xin lỗi vì những phút dịu êm Được ở bên em mà anh không trân trọng Trái tim yêu ngày xưa tưng cháy bỏng Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa. Để một ngày khi năm tháng trôi qua Anh giật mình nỗi nhớ em da diết Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết Em chính là bờ bến của đời anh. Chỉ còn lại những điều rất mong manh Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em

Vô đề

Không còn nước mắt cho anh nữa đâu Em đã khóc suốt thời trẻ dại Nước mắt nhỏ xuống đời con gái Từ khi mình mất nhau !!! Chùm thơ ngày nào vỡ vụn từng câu Anh góp nhặt tặng cho người yêu mới Người con gái kia có bao giờ biết hỏi Xưa là thơ cho mối tình đầu... Ngày hôm qua chợt nhận ra nhau Anh lạc giọng gọi tên em oà vỡ Chút tình xưa anh lỡ tay hất đổ Sao giờ mới biết đau..........

Con đường

Khi anh đi với người yêu Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi Con đường ta đã dạo chơi Xin đừng đi với một người khác em Hàng cây nay đã lớn lên Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau Hai ta ai biết vì đâu Hai con đường sẽ xa nhau xa hoài. Nếu cùng người mới dạo chơi Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu.

Đêm Hà nội nhớ

Xa một tuần có lâu quá không anh Sao em thấy ngày cứ dài đến thế Đêm Hà nội thơm nghẹn lòng hoa sữa Ngôi sao em ngân ngấn phía chân trời Ngày xa anh em bỗng hoá đơn côi Giờ cũng chẳng vô tình ngang cửa Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy Hà nội bồng bềnh trôi theo heo may Ánh trăng nhắc về thời mê đắm Thơ em xuống dòng buồn nghiêng dấu lặng Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy Bùi Sim Sim

Sẽ....

Tự nhủ với lòng mình sẽ bắt đầu quên Cứ coi người như người dưng qua ngõ Cứ thản nhiên như chưa từng gặp gỡ Mà sao dạ vẫn không yên? Minh sẽ quên . Ừ thì mình sẽ quên Mảnh trăng mỏng chao nghiêng trời cuối hạ Kỷ niệm xưa hoá thành cơn gió lạ Mình sẽ thả bay đi... Nhủ quên rồi còn lưu luyến làm chi Chiều qua cả chiều nay người không tới Người có lẽ không biết mình đã đợi Cũng như mình chẳng tin minh đã buồn. Sẽ chẳng bận lòng nếu mình có thể quên Sẽ chẳng băn khoăn và chẳng thèm giận dỗi Sẽ chẳng nhớ nhung cũng chẳng thèm chờ đợi Đã nhủ rồi , mình sẽ bắt đầu quên...

MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nổi Lãng du đi vô định cánh chim trời Em ngược thời gian, em ngược không gian Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh Mang bao điều em muốn nói cùng anh Chợt sững lại trước cây mùa trút lá Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa Và sẽ thế nào khi trong anh không em? Em trở về im lặng của đêm Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió Riêng chiều này - em biết, một mình em...

Video Zin cưỡi dê !

Vài hình ảnh của Zin tháng 8 và tháng 7

Một thời gian do bận nên quên không viết blog cho con trai. Tháng 7 và tháng 8 là một giai đoạn bước ngoặt thêm trưởng thành của Zin. Zin đã cai được sữa khi mới 11 tháng tuổi. Và sau khi cai sữa Zin được mọi người gọi thêm biệt danh là Zin "bứa". Xem hình bên dưới thì biết bứa như thế nào nhé!