Chuyển đến nội dung chính

Vấp ngã lần thứ n....


Cuộc đời mỗi người đều có đôi chân và con đường để đi. Tuy mỗi người có một con đường nhưng không ai trong cuộc đời tránh được những lần vấp ngã. Bố lại vừa vấp ngã một lần nữa. Chẳng nhớ nổi đây là lần vấp ngã thứ bao nhiêu. Nên bố tạm gọi là lần vấp ngã thứ n...

Cuộc sống cứ gieo sóng gió vào đời người mà nhiều lúc người ta chỉ biết lý giải là do số phận. Bố đã cố gắng, đã chăm chỉ và nỗ lực chỉ mong bằng đôi tay của mình có khả năng nuôi nổi cả nhà ta. Nhất là khi con lại sắp có em bé. Nhưng con đường mà bố chọn và đang đi có nhiều rủi ro và trắc trở. Hôm nay đây một lần nữa bố lại vấp ngã trên con đường của mình. Mọi cố gắng và hi vọng trong 2 năm giờ đây đã tan tành. Và thành quả của 2 tháng làm việc của bố = một số tiền không nhỏ đã ra đi. Tất nhiên tiền chỉ là một phần mà bố tiếc. Tiếc là công lao của 2 năm trời giờ lại phải bắt đầu lại từ con số 0. Và buồn là những tháng tới đây bố làm sao kiếm ra tiền để mà mua sữa, để gia đình mình sinh hoạt đây? Con sẽ phải học - bài học này! Đó là dù có vấp ngã đến n lần đi chăng nữa thì con vẫn phải đứng dậy! 

Như bố hôm nay. Từ tối đến giờ sau khi biết tin bị disable acc bố đã ngay lập tức tạo một acc khác. Và dù cho 3 tháng, 5 tháng hay 1 năm nữa bố mới lại có thể kiếm ra tiền thì bố vẫn làm và cố gắng làm! Bởi bố tin chắc chắn bằng sức mình bố sẽ nuôi nổi con và gia đình ta.

Hôm nay là một ngày khác ngày hôm qua. Ngày hôm qua bố phấn khởi khi post video của con lên bao nhiêu thì hôm nay bố đau buồn khi viết những dòng này gởi con bấy nhiêu. Nhưng cái bố muốn không phải là gởi đến con sự đau buồn. Mà bố muốn con hiểu và tin rằng ngày mai sẽ lại khác ngày hôm nay. Bởi ngày mai bố lại làm lại từ đầu. Và từ cái bắt đầu đó bố sẽ lại có được những thành công của mình. Con trai thân yêu! Dù giờ con chưa cảm nhận được cuộc đời nhưng bố hi vọng lúc con đọc được những dòng chữ này là lúc con hoàn toàn có thể làm chủ được cuộc đời của mình. Mạnh mẽ + kiên trì + đừng bao giờ để mình nhụt trí. Con yêu nhé!

Tìm được trên mạng câu chuyện dưới đây!  Cũng là vấp ngã. Tuy khác một chút nhưng cũng đáng để suy nghĩ!

Cảm ơn những lần vấp ngã

Cảm ơn những lần vấp ngã, để thấy đau, để ngẫm nghĩ, và để nhận ra mình không vô tâm!

Hôm qua, bị ngã, ngã rất đau, muốn khóc lắm, nhưng không dám khóc.

Và cũng không thể khóc, vì cảm giác đau đã trôi qua rất nhanh, nhường chỗ cho cảm giác xấu hổ.

Tất cả mọi người nhìn vào, hình như đâu đó có tiếng ai đó chê bai "Lớn thế rồi mà đi đứng còn ngã", đâu đó có cái nhếch môi cười, và đâu đó có cả tiếng xuýt xoa.

Tự dưng ước mình chỉ là một đứa trẻ, là trẻ con thì được ngã, ngã thoải mái, khóc thoải mái. Tiếc là đã lớn rồi, lớn thì không được ngã.



Tự dưng lại nhớ đến những lần trông thấy người khác ngã, dù chưa từng nhếch môi cười, chưa từng lầm bầm "Lớn thế rồi mà đi đứng còn ngã", chỉ xuýt xoa thôi, nhưng đúng là chưa bao giờ hiểu cảm giác: bị ngã là như thế nào.

Vừa đau, vừa tức, vừa xấu hổ, tất cả như là một cốc sữa chua đánh đá, có cho thêm thạch, cafe, mà người đang quấy là tạo hoá.

Nếu... ngã ở một nơi vắng người qua lại: chắc chỉ đau thôi, rồi đứng dậy, đau quá có thể chảy một giọt nước mắt, chả sao...


Nếu... ngã vào một hôm trời mưa, mọi người đều vội vã chạy trốn mưa, mọi người đều nghĩ: đường trơn ấy mà!

Nếu... ngã vào buổi đêm: có thể mọi người sẽ nghĩ: say ấy mà!

Sẽ chẳng bao giờ biết được từng kia con người đang nhìn mình kia sẽ nghĩ thế nào về cú ngã của mình, tất cả cái cảm giác xấu hổ là do chính những tưởng tượng của mình về suy nghĩ của người khác mà thôi.

Thế mà đã biết bao lần, nhìn thấy người khác ngã, hay người khác bị công an giao thông giữ xe. Đi ngang qua để lại những tiếc xuýt xoa, cứ nghĩ là có thể khiến người ta sẽ cảm nhận được một phần chia sẻ của mình...

Đã biết bao lần, người quen, người thân bị ngã hay bị giữ xe, cũng xuýt xoa, cũng an ủi, và "Không sao đâu"! Thực sự là lúc đó, cũng thương người lắm, xuýt xoa, chia sẻ là thật, toàn từ trái tim cả đấy, những câu "Không sao đâu" nói ra mong người ta nghe sẽ được động viên chút ít.

Thế mà giờ đây bị ngã, lại nghe, lại cảm thấy từ những người đi đường đang nhìn mình ngã nhiều hơn thế, dù ai cũng mang một bộ mặt đầy cảm thông (giống mặt mình khi thấy người khác ngã), nhưng lại thấy trong đó có cả: "Lớn thế rồi mà đi đứng còn ngã", cả những cái nhếch môi, cả những tiếng xuýt xoa.

Và rồi cảm giác xấu hổ đến từ những cảm nhận mơ hồ đó, tại sao không thể nghĩ như khi mình nhìn người khác ngã: xuýt xoa, "khổ thân thế", "không sao đâu" để có thể suy nghĩ nhẹ nhàng hơn, đứng dậy ngay và đi tiếp ...

Có lẽ con người luôn có đủ sức mạnh để chịu đựng nỗi đau của người khác!


Biết bao nhiêu lần từng khuyên người khác "Có thể ngã 7 lần, nhưng hãy đứng dậy 8 lần", "Sau cơn mưa trời lại sáng", "The sun also rise"! Đã bao lần cảm thấy thương hại người khác, khi thấy họ quá đau lòng trước những nỗi đau mà họ phải chịu, cứ thầm nghĩ: Làm gì đến nỗi thế!

Biết bao lần, cổ vũ, động viên, tìm đường, tìm lối cho một ai đó bước đi, cứ nghĩ đơn giản là mọi chuyện rồi sẽ qua!

Ừ, thì ra đó là nỗi đau của người khác!

Thì ra đã quá nhiều lần vô tâm!  


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Kinh nghiệm khi máy X10 bị treo ở Sony Ericsson.

Chuyện là thế này, tính mình hay vọc vạch và nghịch ngợm. Thế là trong một hôm xấu trời : mưa phùn, gió đông, độ ẩm cao, ướt át và bẩn thỉu,....Mình lại vẫn nghịch ngợm như mọi ngày. Thấy trên XDA có Room mới cho X10 thế là vào Xrecovery để cài lại room mới này. Các bước tiến hành vẫn như mọi lần, sau khi format +wide hét mọi thứ : system + cache + data vừa bấm back quay lại home của xrecovery thì ngón tay vô tình chạm vào phím home của máy. Thế là máy reboot lại. Mà mình lại xóa sạch mọi thứ (system +cache+data) rồi còn đâu. Tất nhiên máy ko có hệ điều hành thì sẽ bị treo thôi. Thế là tèn tén ten chỉ hiện lên chữ Sony Ericsson khá là tức mắt. (Kinh nghiệm cho thấy SE nên lập trình một đoạn clip hài hoặc có vài em mặc bikini ở đoạn treo này thì còn cảm hứng hơn) Dự cảm cho thấy chắc cũng chẳng có chuyện gì to tát đâu. Nhưng vừa mới mua máy + kinh nghiệm newbie thì cũng khá lo lắng. Thế là xông xáo hỏi hỏi, đáp đáp loạn lên trong box X10 của tinh tế. Được cái bác khá nhiệt tình và tỏ

Những lâu đài trên cát

Mặt trời rực rỡ. Trên bờ biển, một cậu bé cắm cúi xúc cát đổ vào chiếc xô nhỏ đặt bên cạnh. Khi chiếc xô đầy cát, cậu bé úp ngược nó xuống mặt cát. Nhấc chiếc xô ra và cậu bé đã có một toà nhà tròn xoay bằng cát. Tuy nhiên, trí tưởng tượng của một cậu bé không chỉ dừng lại ở một ngôi nhà hình tròn. Cậu bé đào những rãnh nhỏ xung quanh ngôi nhà làm hào bảo vệ. Những chiếc nắp chai và vỏ ốc trở thành những người lính gác còn những que kem trở thành cây cầu nối những tòa nhà với nhau. một tòa lâu đài thực sự của một chàng hoàng tử khôi ngô trong truyện cổ tích. Cách đó rất xa, thành phố đông đúc, không khí ồn ào, xe cộ như mắc cửi. một người đàn ông đang làm việc trong văn phòng. Ông xếp lại các chồng giấy tờ trên bàn làm việc, trao đổi vài câu qua điện thoại, rồi lại gõ máy tính. Khuôn mặt ông sáng lên vì đạt được kết quả tốt đẹp: hợp đồng được ký kết và thu nhiều lợi nhuận. Hàng ngày ông đều đến nơi làm việc, lập những kế hoạch, dự đoán tình hình thị trường. Có những người lính gác, có

Cung Lê - Võ sĩ Việt đỉnh nhất nước Mỹ

Vài bản tin về trận tỷ võ mà Cung Lê (người từng được tôn vinh là "Võ sĩ Việt Nam nổi tiếng nhất thế giới" tại lễ trao giải thưởng Asia Entertainment Awards) đá gãy tay Frank Shamrock và đoạt chức vô địch Middleweight ngày 29 tháng 3 vừa qua. Nếu ai muốn download toàn bộ chương trình gồm 2 CDs bằng torrent thì click vào đây (trận đấu của Frank Shamrock và Cung Lê ở trong đĩa 2). Nguồn : http://ddth.com/showthread.php?t=177955 Hoặc xem full clip (High Quality) gồm 2 phần của trận Shamrock vs. Lê trên YouTube (không có phần giới thiệu cũng như là interview sau trận đấu): ---- Lê Cung hạ Shamrock, đoạt đai vô địch hạng trung MMA Lê Cung, võ sĩ người Mỹ gốc Việt môn võ tự do MMA, vừa xuất sắc hạ một đối thủ hàng đầu thế giới Frank Shamrock để đoạt chiếc đai vô địch thế giới hạng trung của Strikeforce. Trong cuộc trò chuyện với Tấn Chương của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ sau trận thắng này, Lê Cung nói rằng chiến thắng này là của tất cả mọi người đã ủng hộ và lo lắng ch