Buồn buồn ngồi lẩm nhẩm mấy câu trong bài :"Những đồi hoa sim". Nhớ đến một câu chuyện rất buồn. Lên mạng search phát ra ngay. Thật ra cả bài thơ và câu chuyện thì mình đều đã đọc và nghe qua rồi. Nhưng cứ post lên đây cái. Ai thích thì nghe. Ko thích thì thôi
Đầu tiên là tác giả bài Đồi tím hoa sim là nhà thơ Hữu Loan. Ông lấy vợ khi mới 16 tuổi. Và tất nhiên thời buổi đó chẳng có áo cưới hay xe hoa gì hết. Chỉ sống với vợ được chưa đầy 2 tuần ông phải trở về đơn vị thuộc Vệ Quốc Quân. Cái này trong bài thơ cũng có nói nhưng sau này các nhạc sĩ bỏ chi tiết này đi vì nhạc thuộc thể loại nhạc Vàng. Một thể loại mà một thời bị cấm.
Sau khi lên đơn vị thì ông được tin vợ ở nhà bị chết vì bị lũ cuốn...
Bài thơ là câu chuyện kể về một bi kịch. Một bi kịch mà rơi vào bất cứ ai cũng thà chết đi còn hơn (Ko chết người trai khói lửa mà chết người em gái nhỏ hậu phương)
Đầu tiên là tác giả bài Đồi tím hoa sim là nhà thơ Hữu Loan. Ông lấy vợ khi mới 16 tuổi. Và tất nhiên thời buổi đó chẳng có áo cưới hay xe hoa gì hết. Chỉ sống với vợ được chưa đầy 2 tuần ông phải trở về đơn vị thuộc Vệ Quốc Quân. Cái này trong bài thơ cũng có nói nhưng sau này các nhạc sĩ bỏ chi tiết này đi vì nhạc thuộc thể loại nhạc Vàng. Một thể loại mà một thời bị cấm.
Sau khi lên đơn vị thì ông được tin vợ ở nhà bị chết vì bị lũ cuốn...
Bài thơ là câu chuyện kể về một bi kịch. Một bi kịch mà rơi vào bất cứ ai cũng thà chết đi còn hơn (Ko chết người trai khói lửa mà chết người em gái nhỏ hậu phương)
Bài thơ : Đồi tím hoa sim - Tác giả Hữu Loan
Nàng có 3 người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng đang xanh
Tôi người vệ quốc quân
Đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
Bên anh chồng độc đaó
Tôi ở đơn vị về
Cưới xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lỡ khi mình ko về
Thì thương
Người vợ chờ bé bỏng chiều quê
Nhưng ko chết
Người trai khói lửa
mà chết
Người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
Ko gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
Thành bình hương ....tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
Ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
Ko dc nghe nhau nói
Ko dc nhìn nhau 1 lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
Áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
Một mình
Đêm khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Biết tin em gái mất
Trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngở ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
Cỏ vàng chân mộ chị
Chiều hành quân
Qua những đồi sim
Những đồi sim dài trong chiều ko hết
Màu tím hoa sim
Tím chiều hoang biền biệt
Nhìn áo rách vai
Tôi hát
trong màu hoa
" Áo anh sứt chỉ đường tà, vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu.... "
Nàng có 3 người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng đang xanh
Tôi người vệ quốc quân
Đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
Bên anh chồng độc đaó
Tôi ở đơn vị về
Cưới xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lỡ khi mình ko về
Thì thương
Người vợ chờ bé bỏng chiều quê
Nhưng ko chết
Người trai khói lửa
mà chết
Người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
Ko gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
Thành bình hương ....tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
Ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
Ko dc nghe nhau nói
Ko dc nhìn nhau 1 lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
Áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
Một mình
Đêm khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Biết tin em gái mất
Trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngở ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
Cỏ vàng chân mộ chị
Chiều hành quân
Qua những đồi sim
Những đồi sim dài trong chiều ko hết
Màu tím hoa sim
Tím chiều hoang biền biệt
Nhìn áo rách vai
Tôi hát
trong màu hoa
" Áo anh sứt chỉ đường tà, vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu.... "
Bài hát : Chuyện Hoa Sim - Nhạc sĩ Anh Bằng
Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím
Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim
Có người con gái xuân vời vợi
Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi .
Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím
Chiều chiều lên những đồi hoa sim
Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt
Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm .
ĐK:
Ôiii ... Lấy chồng chiến binh
Lấy chồng thời chiến chinh
Mấy người đi trở lại .
Sợ khi mình đi mãi
Sợ khi mình không về
Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê .
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em nhỏ hậu phương
Mà chết người em gái tôi thương .
Đời tôi là chiến binh rừng núi
Thường ngày qua những đồi hoa sim
Thấy cành sim chín thương vô bờ
Tiếc người em gái không còn nữa
Tại sao nàng vẫn yêu màu tím ?
Màu buồn tan tát phải khong em !
Để chiều sim tim hoang biền biệt
Để mình tôi khóc chuyện hoa sim .
Để chiều sim tìm hoang biền biệt
Để một mình tôi khóc ...
Chuyện hoa sim ...
Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím
Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim
Có người con gái xuân vời vợi
Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi .
Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím
Chiều chiều lên những đồi hoa sim
Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt
Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm .
ĐK:
Ôiii ... Lấy chồng chiến binh
Lấy chồng thời chiến chinh
Mấy người đi trở lại .
Sợ khi mình đi mãi
Sợ khi mình không về
Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê .
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em nhỏ hậu phương
Mà chết người em gái tôi thương .
Đời tôi là chiến binh rừng núi
Thường ngày qua những đồi hoa sim
Thấy cành sim chín thương vô bờ
Tiếc người em gái không còn nữa
Tại sao nàng vẫn yêu màu tím ?
Màu buồn tan tát phải khong em !
Để chiều sim tim hoang biền biệt
Để mình tôi khóc chuyện hoa sim .
Để chiều sim tìm hoang biền biệt
Để một mình tôi khóc ...
Chuyện hoa sim ...
Bài hát :" Những đồi hoa sim" - Nhạc sĩ Dzũng Chinh. - Ca sĩ Phương Dung
1.
Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Vào chuyện ngày xưa nàng yêu
hoa sim tím khi còn tóc búi vai!
Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến
Ai hẹn được ngày về rồi một chiều mây bay
Từ nơi chiến trường đông bắc đó
lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi
Những chiều hành quân
ôi những chiều hành quân
tím chiều hoang biền biệt
Một chiều rừng mưa được tin em gái mất
chiếc thuyền như vỡ đôi!
Phút cuối không nghe được em nói
không nhìn được một lần dù một lần đơn sơ
Để không chết người trai khói lửa
mà chết người em nhỏ hậu phương tuổi xuân thì
Điệp khúc
Ôi ngày trở lại nhìn đồi sim nay vắng người em thơ
ôi đồi sim tím chạy xa tít tan dần theo bóng tối
Xưa xưa nói gì bên em . . .
Một người đi chưa về mà đành lỡ ước tơ duyên
Nói nói gì cho mây gió
Một rừng đầy hoa sim nên để chiều đi không hết
3.
Tím cả chiều hoang nay tím cả chiều hoang
đến ngồi bên mộ nàng
Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới
thoáng buồn trên nét mi
Khói buốt bên hương tàn nghi ngút
Trên mộ đầy cỏ vàng
Mà đường về thênh thang
Đồi sim vẫn còn trong lối cũ
Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều!
1.
Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Vào chuyện ngày xưa nàng yêu
hoa sim tím khi còn tóc búi vai!
Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến
Ai hẹn được ngày về rồi một chiều mây bay
Từ nơi chiến trường đông bắc đó
lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi
Những chiều hành quân
ôi những chiều hành quân
tím chiều hoang biền biệt
Một chiều rừng mưa được tin em gái mất
chiếc thuyền như vỡ đôi!
Phút cuối không nghe được em nói
không nhìn được một lần dù một lần đơn sơ
Để không chết người trai khói lửa
mà chết người em nhỏ hậu phương tuổi xuân thì
Điệp khúc
Ôi ngày trở lại nhìn đồi sim nay vắng người em thơ
ôi đồi sim tím chạy xa tít tan dần theo bóng tối
Xưa xưa nói gì bên em . . .
Một người đi chưa về mà đành lỡ ước tơ duyên
Nói nói gì cho mây gió
Một rừng đầy hoa sim nên để chiều đi không hết
3.
Tím cả chiều hoang nay tím cả chiều hoang
đến ngồi bên mộ nàng
Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới
thoáng buồn trên nét mi
Khói buốt bên hương tàn nghi ngút
Trên mộ đầy cỏ vàng
Mà đường về thênh thang
Đồi sim vẫn còn trong lối cũ
Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều!
Tôi xin tâm sự với các bạn về giai thoại này.Sau khi tác giả bài hát Những đồi hoa sim mất (nhạc sỹ Dzũng Chinh) thì nhà thơ Hữu Loan có vào miền Nam thăm thân nhân,khi bước xuống bến xe đã thấy một người thương binh vừa đàn vừa hát,nghe thấy giống nội dung cuộc đời mình,nhà thơ lại hỏi chuyện và yêu cầu ông ấy hát lại.Sau khi hát xong, nhà thơ đứng lặng một hồi và dốc hết tiền trong túi trao cho người hát rong thương binh đó rồi nói: " Tôi là tác giả bài thơ đó".Nói xong bỏ đi mất trước sự ngẩn ngơ của người hát rong thương binh đó.
Nhận xét
Đăng nhận xét
Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây. Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress, ... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., bạn có thể bỏ trống phần này). Hoặc nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh" . Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét" !
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy mình sẽ xoá ngay.