Chuyển đến nội dung chính

Câu chuyện ở bệnh viện

Đã có lúc mình nghĩ " Tiền chẳng bao giờ là tất cả" cho đến khi:

....

Đêm.

Bệnh viện.

Khoa nhi.

Lúc đang ngồi trông thằng Thanh Phong thì rầm rập, rầm rập rồi tiếng người lao xao ngoài hành lang. Chớp mắt đã thấy hai y tá bế một nhóc sơ sinh chạy ùa vào phòng. Theo sau là bác sĩ và một người đàn ông và một người phụ nữ. (Vì Thanh Phong đang nằm ở phòng cấp cứu nên mình cũng đang ở đó). Đứa bé người tím ngắt, hơi thở có vẻ không được bình thường cho lắm!

Bác sỹ đuổi hết người nhà của nhóc ra rồi làm các động tác cấp cứu. Vì mình ngồi trông Thanh Phong nhà mình nên ko thấy bác sĩ nói gì. Và tất nhiên ko nói gì thì mình cũng chẳng có lý do gì đi ra cả. Nhìn các bác sĩ dùng máy hút chất nhờn ở trong họng và phổi rồi tiêm thuốc, rồi lắp máy ô-xy cho cháu. Nói thì nhanh chứ để hoàn tất kể cả khám cũng mất đến hơn chục phút. Xong xuôi các bác sĩ sang phòng bên cạnh và gọi bố cháu sang nói chuyện. Giờ mới biết người đàn ông đi theo là bố cháu. Còn người phụ nữ thì vào ngồi cạnh mình để cùng trông cháu. Mình bắt chuyện

- Cháu bé chắc là cháu cô à? Mình đoán thế vì chẳng có ai mới sinh mà chạy đi được cả!
- Uh! Tôi là dì nó. Người phụ nữ khắc khổ trả lời.
- Cháu chắc cũng bị sinh non ạ? Mình nghĩ chắc cũng sinh non giống Thanh Phong nhà mình nên yếu mới phải vào lồng ấp như vậy.
- Không. Đủ tháng, lúc đi siêu âm còn bảo đẻ từ hôm 28 cơ. ( Hôm đó là mồng 3/1/2010). Nhưng nhà khổ lắm, nghèo lắm! Lúc có bầu có được tẩm bổ, hay bồi dưỡng gì đâu. Nên mặc dù sinh đủ tháng mà chỉ được có hai cân hai thôi. Khổ 17 năm mới lại sinh tiếp đấy! Mẹ thì dọa bong huyết đang nằm ở dưới khoa sản. Con thì phải chuyển lên đây đấy!

Người phụ nữ nói liền một hồi như không muốn mình hỏi thêm nữa. Mình cũng thấy đắng trong họng nên cũng chẳng tiện hỏi thêm. Ngồi một lúc thấy người đàn ông tức là bố của cháu bé vẫy vẫy người phụ nữ ra ngoài hành lang nhỏ to gì đó.

Lúc sau người phụ nữ vào, nhìn nét mặt sa sầm có nhiều nét chịu đựng lắm. Mình thấy thế cũng chẳng tiện hỏi han thì khi vừa ngồi xuống ghế người phụ nữ nói với mình mà mắt nhìn vào đứa bé mà như nói một mình.

- Khổ! Bác sỹ bảo sẽ phải chuyển lên Hà Nội. Mà chuyển lên Hà Nội thì làm gì có tiền chứ!

Mình lại lặng người. Tính tìm lời gì đó để nói nhưng nghĩ chẳng ra nên lại im lặng. Được một lúc thì có y tá vào gọi người nhà của mẹ cháu bé xuống dưới phòng sản có việc. Người phụ nữ lại lật đật đứng lên theo xuống. Mình kéo chân gọn vào để người phụ nữ khỏi vấp vào chân mình mà ái ngại vì nhìn thấy nét mặt rất rầu rĩ trên gương mặt cô ấy!

Được một lúc thì bố cháu bé thấy người dì đi bèn vào ngồi cạnh bên mình để trông cháu. Mình thoáng nhìn thấy đôi giọt nước trên mi mắt người đàn ông gầy gò, khắc khổ.

Lại được một lúc thì người dì lại xuất hiện,bảo:"Anh xuống dưới với chị ý đi, để em ở đây trông nó cũng được". Người đàn ông không nói gì đứng dậy và đi. Người dì lại ngồi bên cạnh mình. Mình thấy cần phải nói cái gì đó bèn hỏi

- Chốc cô phải đi với cháu lên HN à?
- Không! Vừa bảo các bác sĩ rồi. Mong các bác sĩ cố gắng hết sức, cứu được thì cứu,..... giọng người phụ nữ nghẹn lại không nói tiếp nữa.

Mình chết lặng người thật sự! Mình thật sự sock, thật sự không ngờ tới điều này! Người phụ nữ như hiểu tâm trạng của mình bèn nói tiếp như thanh minh

- Vì các bác sĩ cũng nói là chuyển lên sợ đi đường nguy hiểm vì cháu nó yếu quá!.....
.....
- Với lại tiền đâu mà đi HN?...
....

....
Mình choáng váng, chẳng còn nghe được gì nữa! Thanh Phong nhà mình các bác sĩ nói ko thể chuyển đi được vì cháu không thể tự thở bằng ô xy được. Mà phải dùng máy thở hỗ trợ, mà trên xe cấp cứu thì ko có máy đó.

Mình miên man nghĩ về tiền và giá trị của nó. Trước mình vẫn nghĩ tiền chẳng bao giờ là tất cả. Và coi những kẻ trọng tiền như là một bọn người trần tục lắm! Cho đến giờ thì suy nghĩ đó vỡ tan tành. Giờ thì tiền quyết định cả số phận, tính mạng của con người.
.............
.............

Vậy tiền có phải là tất cả?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những lâu đài trên cát

Mặt trời rực rỡ. Trên bờ biển, một cậu bé cắm cúi xúc cát đổ vào chiếc xô nhỏ đặt bên cạnh. Khi chiếc xô đầy cát, cậu bé úp ngược nó xuống mặt cát. Nhấc chiếc xô ra và cậu bé đã có một toà nhà tròn xoay bằng cát. Tuy nhiên, trí tưởng tượng của một cậu bé không chỉ dừng lại ở một ngôi nhà hình tròn. Cậu bé đào những rãnh nhỏ xung quanh ngôi nhà làm hào bảo vệ. Những chiếc nắp chai và vỏ ốc trở thành những người lính gác còn những que kem trở thành cây cầu nối những tòa nhà với nhau. một tòa lâu đài thực sự của một chàng hoàng tử khôi ngô trong truyện cổ tích. Cách đó rất xa, thành phố đông đúc, không khí ồn ào, xe cộ như mắc cửi. một người đàn ông đang làm việc trong văn phòng. Ông xếp lại các chồng giấy tờ trên bàn làm việc, trao đổi vài câu qua điện thoại, rồi lại gõ máy tính. Khuôn mặt ông sáng lên vì đạt được kết quả tốt đẹp: hợp đồng được ký kết và thu nhiều lợi nhuận. Hàng ngày ông đều đến nơi làm việc, lập những kế hoạch, dự đoán tình hình thị trường. Có những người lính gác, có

Kinh nghiệm khi máy X10 bị treo ở Sony Ericsson.

Chuyện là thế này, tính mình hay vọc vạch và nghịch ngợm. Thế là trong một hôm xấu trời : mưa phùn, gió đông, độ ẩm cao, ướt át và bẩn thỉu,....Mình lại vẫn nghịch ngợm như mọi ngày. Thấy trên XDA có Room mới cho X10 thế là vào Xrecovery để cài lại room mới này. Các bước tiến hành vẫn như mọi lần, sau khi format +wide hét mọi thứ : system + cache + data vừa bấm back quay lại home của xrecovery thì ngón tay vô tình chạm vào phím home của máy. Thế là máy reboot lại. Mà mình lại xóa sạch mọi thứ (system +cache+data) rồi còn đâu. Tất nhiên máy ko có hệ điều hành thì sẽ bị treo thôi. Thế là tèn tén ten chỉ hiện lên chữ Sony Ericsson khá là tức mắt. (Kinh nghiệm cho thấy SE nên lập trình một đoạn clip hài hoặc có vài em mặc bikini ở đoạn treo này thì còn cảm hứng hơn) Dự cảm cho thấy chắc cũng chẳng có chuyện gì to tát đâu. Nhưng vừa mới mua máy + kinh nghiệm newbie thì cũng khá lo lắng. Thế là xông xáo hỏi hỏi, đáp đáp loạn lên trong box X10 của tinh tế. Được cái bác khá nhiệt tình và tỏ

Giải Rubik 3x3

1.Giới thiệu: Đây là bài hướng dẫn cực kỳ đơn giản, dựa theo hướng dẫn của Leyan Lo, mình đảm bảo khi học theo hướng dẫn này thì chỉ cần biết đọc là có thể giải được khối rubik 3x3. Trong trường hợp đọc xong vẫn không làm được thì mình khuyên nên tìm những trò khác dễ dễ mà chơi kiểu như nhảy dây, bắn bi hay trốn tìm gì đấy.    Trước khi bắt đầu học, ta cần quy ước một số thứ cho dễ làm việc: - Viên giữa: là viên chỉ có 1 màu, nằm chính giữa các mặt. - Viên cạnh: là viên có 2 màu. - Viên góc: là viên có 3 màu. Trong hướng dẫn này, những phần không quan trọng của khối rubik, tức là những viên không cần quan tâm đến sẽ được tô màu xám, còn những phần quan trọng sẽ được đánh dấu X. - Các ký hiệu: Mỗi mặt của khối rubik sẽ được ký hiệu bởi 1 chữ cái tương ứng: Phải: R Trái: L Trên: U Dưới: D Trước: F Sau: B R L U D F B : xoay các mặt tương ứng 90 độ theo chiều kim đồng hồ. R’ L’ U’ D’ F’ B’: xoay các mặt tương ứng 90 độ ngược chiều